Tóc nâu

XUÂN KHAI NGUYÊN


 


  


Em lại tìm về bên Đất nhớ 


Phải là hoa cỏ đón Xuân sang 


Áo lụa mong manh màu tươi thắm 


Rộn rả hương yêu tận non ngàn. 


  


Mơ cánh hoa vàng..., vàng như nắng 


Thắp sáng ngày Xuân giữa miên Đông 


Lời thơ em viết trong chiều lặng 


Đượm chút niềm mơ ánh Xuân hồng! 


  


Chỉ thấy hương Xuân mỏng như tơ 


Nhẹ như hơi thở. Đẹp như thơ. 


Tuyệt vời ẩn hiện trong tiềm thức 


(Vì) trắng xoá nơi này, trắng bơ vơ... 


  


Ngày tháng trôi đi, hoài mong đợi 


Hồn Xuân xưa cũ, lối đi chung 


Bên nhau tay ấm, không lời nói 


Chỉ dấu yêu thôi... đến tận cùng. 


  


Anh ạ! Mùa Xuân cuối tháng giêng 


Đất lạ, tìm đâu Xuân rất duyên? 


Thì thôi tha thiết trong niềm nhớ 


Để mãi còn chung Xuân khai nguyên... 


  


  


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 7 tháng 2 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "XUÂN KHAI NGUYÊN"